Có đôi khi chờ đợi thì vẫn là chờ đợi...
.. chờ đợi... một người sẽ đến...
nhưng...
Chờ đợi.....đợi chờ.....
Có đôi khi hi vọng thì vẫn là hi vọng...
..Hi vọng... một ngày người sẽ hiểu...
nhưng...
Hi vọng... rồi.... thất vọng....
Mọi ngày vẫn vậy... 24 giờ trôi qua... sống mà dường như vô nghĩa...
... Không biết điều khiển trái tim, điều khiển chính bản thân mình...
Ừ ! Thì biết phải làm sao , chấp nhận chứ biết làm gì hơn ?!
...Thật ra không nên níu kéo , khóc lóc , nhớ mong , chờ đợi cái gì không thuộc về mình ! ...
... Níu kéo mấy... dù được cũng không mang lại hạnh phúc...
Vậy thì thôi...
Đành khép lại....
[Khép ] --- khép lại --- cho kí ức mãi trôi vào lãng quên !
[ Khép ] --- khép lại --- cho tình yêu ấy chỉ còn là kỉ niệm !
[ Khép ] --- khép lại --- cho hy vọng đó chỉ còn là hư vô !
... vÀ...
[Mở ] --- trái tim --- đón nhận một người khác !
[ Mở ] --- tâm hồn --- cho ánh nắng tràn qua vai !
[ Mở ] --- niềm vui --- cho cuộc đời thêm ý nghĩa !
... Dù biết rằng... khó lắm...
Tình cảm và suy nghĩ không ổn định ...
Đã không còn nghĩ nhiều ...Không còn nhớ nhiều ...
Không còn muốn nhắc về quá khứ , về chuyện đã qua ...
Không dám níu kéo và không muốn níu kéo ...
Không dám cố chấp và không muốn cố chấp ...
...[Chôn sâu] ... Tất cả ... hãy để nó trôi vào [... dĩ vãng ... ]
Quá khứ ... không còn ở trong anh...
Thế nhé .....